“Diễm Xưa” là ca khúc nổi tiếng của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, gắn liền với giọng hát nồng nàn và sâu lắng của Khánh Ly. Với giai điệu trữ tình, ca từ đầy chất thơ, bài hát gợi lên nỗi buồn man mác, những hoài niệm về tình yêu và thời gian, trở thành một trong những tuyệt phẩm bất hủ của âm nhạc Việt Nam.
1. Lời Bài Hát Diễm Xưa
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa
Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhỡ mai trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du
Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhỡ mai trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
2. Diễm Xưa – Khánh Ly
3. Hợp Âm Diễm Xưa
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp [Am] cổ
Dài tay em [C] mấy thuở mắt xanh [Dm] xao
[E7] Nghe lá thu [Am] mưa reo mòn gót [E7] nhỏĐường dài hun hút cho mắt thêm [C] sâu. [E7]
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá [Am] nhỏ
Buổi chiều ngồi [C] ngóng những chuyến mưa [Dm] qua
[E7] Trên bước chân [Am] em âm thầm lá [E7] đổChợt hồn xanh buốt cho mình xót [Am] xa.
ĐK:
Chiều này còn [Dm] mưa sao em không lại
Nhớ [Am] mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có [Dm] nhau hằn lên nỗi [E7] đau
Bước [Dm] chân em xin về [E7] mau.
Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] nhớ những vết chim [Dm] di
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7] rộngĐể người phiêu lãng quên mình lãng [Am] du.
Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] biết bia đá không [Dm] đau
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7] rộngNgày sau sỏi đá cũng cần có [Am] nhau.
“Diễm Xưa” qua giọng ca Khánh Ly không chỉ là một bản tình ca buồn, mà còn là áng thơ nhạc bất hủ của Trịnh Công Sơn. Ca khúc để lại trong lòng người nghe những suy tư sâu lắng, như dòng chảy bất tận của ký ức, tình yêu và nỗi buồn đẹp đẽ.